Chương 16: Tuyết Hoa đạo hữu
Tuyết Hoa chân nhân thu hồi ngọc giản, sắc mặt u ám, ngồi xếp bằng ở trên một ngọn núi nhắm mắt dưỡng thần.
Cũng không lâu sau, trong hư không có một luồng sáng đỏ xẹt qua, một vị tiên nhân trẻ tuổi mặc đạo bào bay tới.
Hắn ta có tướng mạo phi phàm, mặt như Quan Ngọc, mắt như sao sáng, quanh thân có đạo tắc thần bí lượn lờ, khi xuất hiện, trong hư không xuất hiện ánh bình minh và điềm lành rực rỡ.
“Xuất thân đại đạo quả nhiên không tầm thường.” Trên mặt Tuyết Hoa chân nhân tràn đầy vẻ ghen tị, âm thầm lẩm bẩm.
Từ Hồng và gã từng có một đoạn xã giao, cũng coi như là có quan hệ không tệ, nhưng sau này đối phương được cao nhân Xiển giáo thu làm đệ tử thì quan hệ của cả hai mới dần xa cách.
Hôm nay nếu không phải là mình dùng Tuyết Liên ba vạn năm xem như thẻ đánh bạc, chỉ sợ chưa chắc đối phương đã chịu đến gặp gã.
“Tuyết Hoa đạo hữu, có chuyện gì vậy?” Từ Hồng nhìn về phía Tuyết Hoa chân nhân đang ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, lạnh nhạt mở miệng.
Hắn ta đương nhiên biết rõ, Tuyết Hoa chân nhân sẽ không vô duyên vô cớ bỏ ra một bông Tuyết Liên ba vạn năm tặng cho mình, tất nhiên là sẽ có việc muốn cầu cạnh hắn ta.
“Từ Hồng đạo hữu, tại hạ cũng không muốn thừa nước đục thả câu, xin hỏi Từ Hồng đạo hữu có quan hệ gì với Địa phủ không?”
“Có chuyện gì cứ nói thẳng!” Từ Hồng từ trong hư không đi xuống, mỗi một lần cất bước, dưới chân đều có hoa sen vàng dâng lên, nâng hắn ta đi đến đỉnh núi.
“Đây chính là thủ đoạn của Thiên Tiên sao?” Hai mắt Tuyết Hoa chân nhân hơi híp lại, sau đó hắn nhìn về phía Từ Hồng, nói: “Hôm nay, đệ tử duy nhất của ta bị một vị quỷ sai câu hồn của Địa phủ giết.”
“Hả? Quỷ sai Địa phủ này có lá gan không nhỏ.”
“Ta muốn biết là ai đã giết đệ tử của ta, nhưng ta không có quan hệ gì với Địa phủ, nên không dễ điều tra.”
“Cho nên ngươi chỉ muốn biết danh tính đối phương là được?” Hai mắt Từ Hồng thâm thúy, trong đó có tia sáng lấp lóe.
“Không, nếu có khả năng thì giết hắn luôn!”
“Ngươi phải biết rằng thực lực của Quỷ binh Địa phủ yếu nhất cũng là cảnh giới Địa Tiên, ngươi muốn chém giết đối phương thì chỉ sợ không dễ dàng.”
“Cho nên ta mới mời Từ Hồng đạo hữu ra tay!” Tuyết Hoa chân nhân ôm quyền.
“Ta sẽ không ra tay, nhưng mà chuyện của Địa phủ thì vẫn nên để người của Địa phủ giải quyết thì hơn, ta sẽ giúp ngươi dẫn một vị âm linh Địa phủ đến, xem hắn có thể giúp ngươi hay không.”
“Đa tạ Từ Hồng đạo hữu.”
“Một tháng sau, ta và vị bằng hữu ở Địa phủ kia sẽ có một lần tụ hội nhỏ, đến lúc đó ta sẽ báo cho ngươi”
“Ta hiểu rồi!” Tuyết Hoa chân nhân gật đầu, sau đó trong tay tràn ngập tia sáng, một hộp bảo vật phát ra ánh sáng rực rỡ chậm rãi xuất hiện.
Gã mở hộp ra, trong đó một gốc Tuyết Liên sáng ngời đang lẳng lặng nằm ở bên trong, khuôn mặt Tuyết Hoa chân nhân lộ ra vẻ không nỡ, nói: “Từ Hồng đạo hữu, đây chính là gốc Tuyết Liên ba vạn năm.”
“Ừm!” Từ Hồng liếc qua rồi chậm rãi gật đầu: “Sư tôn ta sắp mừng thọ, bản tọa đang lo không biết nên đưa lễ vật gì, gốc Tuyết Liên này rất phù hợp.”
Nói rồi, hắn ta vung tay lên thu hồi hộp bảo vật, sau đó rời khỏi nơi này.
Tô Doãn Sâm nghỉ ngơi một đêm trong huyệt mộ, đợi đến khi huyết nguyệt dâng lên, hắn nhảy ra khỏi quan tài, xách theo xích câu hồn đi ra ngoài.
Bốn phía xung quanh huyệt mộ có mấy quỷ sai biếng nhác đi ra khỏi nghĩa địa, nhìn thấy Tô Doãn Sâm lại muốn đi câu hồn thì không khỏi ngạc nhiên.
“Tô huynh đệ, ngươi không nghỉ ngơi sao?”
“Quỷ sai câu hồn gánh nặng đường xa, mỗi một khắc nghỉ ngơi sẽ có vong hồn có khả năng hóa thành cô hồn dã quỷ!” Tô Doãn Sâm nói, sau đó đi ra ngoài theo hướng thành Phong Đô.
“Má, lại giả vờ thanh cao!” Sau khi Tô Doãn Sâm rời đi, có quỷ sai chửi thầm.
“Tô Doãn Sâm này đúng là một tên dị loại, đợi đến kỳ khảo hạch cuối tháng, bởi vì có sự tồn tại của hắn, chỉ sợ chúng ta sẽ lại bị ngài Ty Quân mắng cho xem.”
Dọc theo đường đi, Tô Doãn Sâm đã bị không ít quỷ sai âm thầm chửi rủa, chỉ vì hắn quá mức cố chấp chuyện câu hồn, mỗi ngày câu ít nhất năm hồn, khiến bọn họ cũng không thể không cố gắng.
Ty Quân Lục Cương càng ngày càng yêu thích Tô Doãn Sâm, làm những quỷ sai như bọn họ rất ghen ghét.
Mỗi ngày Tô Doãn Sâm đều đi sớm về trễ để câu hồn, danh tiếng của hắn ở ty ba mươi ba càng lúc càng lớn.
Bây giờ, hầu như toàn bộ ty ba mươi ba đều biết một quỷ sai câu hồn tên là Tô Doãn Sâm.
Chẳng lâu sau, một tháng đã trôi qua, trong tháng vừa qua, Tô Doãn Sâm đã gần như câu xong toàn bộ vong hồn còn sót lại ở huyện Tây La.
Trong sổ sinh tử, hồn phách của những người hao hết dương thọ đã không còn đến mấy cái, nhưng hắn vẫn chưa tìm thấy hồn của Trương Lão Cửu đâu.
Linh hồn của Trương Lão Cửu không thể nào lại vô duyên vô cớ biến mất, tên của ông ta vẫn còn trong sổ sinh tử như cũ, mà lại là màu đỏ tía, đủ để chứng minh hồn phách của ông ta còn đang ở dương gian, chưa đi vào Địa phủ, hoặc là đã hồn phi phách tán.
Một khi linh hồn của ông ta đi vào Địa phủ, hoặc là đã hồn phi phách tán, vậy tên của ông ta sẽ trở nên mờ nhạt, không còn là một trong ba sắc đen, xanh, đỏ nữa.
“Rốt cuộc thì hồn của Trương Lão Cửu này đi đâu rồi?”
“Chẳng lẽ đã rời khỏi huyện Tây La?”
Tô Doãn Sâm khoanh chân ngồi phía trên quan tài, trong lòng không hiểu nổi.
[Họ tên: Tô Doãn Sâm
Cảnh giới: Quỷ sát (163/1000)
Thiên phú: Thân xác bất tử (linh hồn bất diệt)
Công pháp: Kinh U Minh (thành công nhỏ 63/100)
Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Nhị Tai 63/100)
Điểm tiến hóa: 163
Sứ mệnh: Cố gắng làm việc, nâng cao tính tích cực của quỷ sai, duy trì cân bằng âm dương trong trời đất
Chú thích: Câu hồn có thể nhận được điểm tiến hóa.]
Một tháng qua, điểm tiến hóa của Tô Doãn Sâm đã tăng thêm không ít, mặc dù còn lâu mới tăng lên tới cấp độ Quỷ Tướng, nhưng hắn cũng đã thỏa mãn rồi.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn có thể từ một u hồn phổ thông thăng cấp lên cấp độ Quỷ Sát đã là tiến bộ rất kinh người rồi.
“Con người trên dương gian đúng là rất vô lý, vì mạng sống mà bằng lòng trả bất cứ cái giá nào.”
Trong khoảng thời gian này, xem như hắn đã chân chân chính chính kiến thức, một tháng qua, hắn đã trải qua không dưới mười lần trường hợp ngang ngược cản trở câu hồn, có thể đoán được kết quả, toàn bộ đều hồn phi phách tán.
Đối với công việc này, Tô Doãn Sâm vẫn rất chăm chỉ, bây giờ hắn đã là quỷ sai Địa phủ, Địa phủ có định luật âm, đương nhiên hắn phải chấp hành nghiêm ngặt.
Bất kể lúc nào, cũng phải làm một người tốt tuân thủ luật pháp, không phải, là quỷ tốt mới đúng!
“Mặc dù tạm thời không có cách nào tăng cảnh giới lên được, nhưng có thể cải thiện Quỷ Thần Thất Tai thêm một chút, cũng tiện tăng thực lực của mình lên.”
“Tiêu hao 100 điểm tiến hóa, nâng cấp Quỷ Thần Thất Tai.”
Điểm tiến hóa hiện tại là 63.
[Họ tên: Tô Doãn Sâm
Cảnh giới: Quỷ sát (163/1000)
Thiên phú: Thân xác bất tử (linh hồn bất diệt)
Công pháp: Kinh U Minh (thành công nhỏ 63/100)
Thuật pháp: Quỷ Thần Thất Tai (Tam Tai 63/100)
Điểm tiến hóa: 63
Sứ mệnh: Cố gắng làm việc, nâng cao tính tích cực của quỷ sai, duy trì cân bằng âm dương trong trời đất.
Chú thích: Câu hồn có thể nhận được điểm tiến hóa.]
Tô Doãn Sâm duỗi một ngón tay ra, chỉ về phía cách đó không xa, đột nhiên có một luồng âm khí nồng nặc lan ra, một ngón tay này của hắn mang theo uy lực kinh khủng, khiến người sợ thần hãi.
Tô Doãn Sâm khẽ động tâm thần, thu hồi ngón tay lại, theo cảm giác của hắn, ngón tay này cũng đã có thể uy hiếp được Quỷ tướng.
Chẳng qua phải có đủ điểm công kích mới được, nếu theo cảnh giới của người trên dương gian thì cấp độ Quỷ tướng chính là cảnh giới Kim Tiên, thực lực vẫn rất mạnh mẽ.
Trước mặt Kim Tiên, Tô Doãn Sâm còn không chịu được mấy chiêu, chớ nói chi là Quỷ Thần Thất Tai có thể công kích đến đối phương.
“Mình cũng phải tu luyện Kinh U Minh nhiều hơn, đây là công pháp quỷ tu cơ bản, nghe nói tu luyện tới cấp độ cao nhất là có thể khiến hồn thể đạt tới cấp độ Chuẩn Thánh, lại thêm cảnh giới tu vi cũng đạt tới Chuẩn Thánh thì sẽ thành nhục thân tu vi Song Chuẩn Thánh.”
“Cho đến lúc đó, đừng nói là những tiên nhân kia, chỉ sợ Ngọc Đế của Thiên Đình, hay là Như Lai của Phật Môn, mình cũng có thể câu được.”
“Thậm chí nếu cơ duyên đến, có thể đạt tới cấp độ nhục thân thành thánh, không biết mình có thể câu được hồn của thánh nhân hay không.” Tô Doãn Sâm nhếch miệng cười một tiếng.
Thế nhưng Tô Doãn Sâm biết, mệnh số của chúng sinh là do trời định, không phải cứ thành tiên, thành thần thì sẽ không chết.
Trừ khi đạt được thành tựu thánh nhân đạo quả, nếu không thì cuối cùng vẫn phải dưới sự giám sát của sổ Sinh Tử. Hắn nghe nói, một số Thái Ất Kim Tiên, Đại La Kim Tiên đều có tên trong sổ Sinh Tử ở Thôi Phủ Quân.
Thậm chí một số cái tên đã đỏ lên, nhưng Thôi Phủ Quân không dám cho người đi câu hồn, trừ phi được Thiên Đình hạ lệnh, mà những Đại La Kim Tiên, Thái Ất Kim Tiên kia đều có thể cảm giác được mệnh số của mình.